[CVBT] – Chương 85: Nhẫn kim cương

13 Th2

He he, hôm nay lẽ ra mình k định post để giành cho ngày mai, cơ mà theo yêu cầu của bạn Meo_keu_meo mình post thêm 1 chương *đổi lại mai post ít đi 2 chương quà tặng ^^*

Tks bạn vì kiếm cơ hội cho mình lười, sướng quá đi, lẽ ra định làm 5 chương cho ngày mai…. nhưng h trốn được….

yêu bạn quá …. Moah :-*

mình phát hiện càng ngày mình càng (kiếm cớ) để lười ^^

Chương 85: Nhẫn kim cương

Nhớ tới dạng si mê vừa nãy của bản thân, cô đã cảm thấy một trận xấu hổ vô cùng, khi con ngươi nâng lên, lại phát hiện người phía sau đáng có vẻ mặt cười tà mà nhìn mình.

May là lúc này tầng một đã vắng người, thang máy ngày hôm nay hình như đặc biệt đi chậm, lúc rảnh rỗi phải đi tìm bộ phận kỹ thuật mới được. Nghĩ, cô cúi đầu tranh đi ra ngoài trước với Tiêu Ký Phàm.

Làm cho cô trăm triệu lần nghĩ không tới chính là, người như lôi hỏa đang đợi mình ở tầng một. Lâm Tử Hàn cố sức quay người đi, để trốn tránh phóng viên thành đoàn đội ở tầng một kia.

Tiêu Ký Phàm nhíu mày, nhìn quét qua một mảnh hỗn loạn trong đại sảnh. Một đoàn phóng viên lớn đang gắt gao bao vây Vương Văn Khiết ở giữa, một đám câu hỏi lớn như dời núi lấp biển hướng tới trên người chị ấy.

Lâm Tử Hàn trốn ở phía sau Tiêu Ký Phàm, bước nhanh qua hướng cửa lớn lẩn đi.

“Cô đang làm cái gì đó?” Tiêu Ký Phàm trừng mắt với Lâm Tử Hàn đang lén lén lút lút bên cạnh giận dữ nói.

Lâm Tử Hàn hắc hắc cười, cô ôm quyền nói: “Mượn thân thể của anh dùng một chút, chỉ lúc này thôi”. Cô cũng không thể để cho Vương Văn Khiết thấy mình, thấy cô thì thảm rồi.

Tiêu Ký Phàm liếc mắt nhìn Vương Văn Khiết đang bị bao vây rất thảm kia, không quan tâm tới cô, tách đoàn người ra đi tới cửa chính.

“Xin lỗi, tôi phải về nhà, thực sự rất xin lỗi….” Vương Văn Khiết nói với  đám phóng viên kia, cố gắng thoát khỏi đoàn người, nhưng vẫn không thành công, hai mắt sáng như tuyết vẫn phát hiện ra Lâm Tử Hàn đang trốn bên người Tiêu Ký Phàm, hận đến nghiến răng nghiến lợi.

“Cô Vương, xin hãy nói cho chúng tôi phương thức học đàn và tâm đắc của cô được không?”

“Xin lỗi. Tôi không có phương thức và tâm đắc gì”.

“Vậy lúc nào đó có thể thực nghiệm đàn cho chúng tôi nghe một khúc được không?”

“Xin lỗi…”

Giọng nói của Vương Văn Khiết rất nhanh mà tan đi, Lâm Tử Hàn áy náy mà quay đầu lại liếc mắt nhìn Vương Văn Khiết đang trừng mắt với cô, dằn lòng lại, chạy là thượng sách.

“Cảm ơn anh ha”. Khi đi tới cửa chính, Lâm Tử Hàn nịnh nọt cười  với Tiêu Ký Phàm.

Tiêu Ký Phàm nhìn chằm chằm cô, còn chưa kịp mở lời, bên cạnh truyền đến giọng nói của Đỗ Vân Phi: “Tử Hàn”. Hai người đồng thời nhìn về phía bên trái, trên xe Audi, Đỗ Vân Phi đang hàm chứa ý cười vẫy Lâm Tử Hàn.

“Vận đào hoa của cô cũng không tồi”. Giọng Tiêu Ký Phàm mỉa mai liếc mắt Lâm Tử Hàn một cái, giọng điệu chua xót ngay cả chính anh cũng đều cảm thấy không hiểu vì sao.

Quay người, tiến vào xe, tài xế vững vàng  lái xe lướt qua trước mắt cô, nghênh ngang đi trước.

“Có ý gì chứ”. Lâm Tử Hàn thấp giọng lảm nhảm một tiếng, quên đi, mặc kệ là anh ta có ý gì, vẫn nên về nhà trước, bảo dưỡng tinh thần tốt chuẩn bị được giáo huấn!

Như cô đoán, Đỗ Vân Phi trên xe cũng dùng loại cười như không cười này, ánh mắt như tìm tòi nghiên cứu đánh giá bản thân, cười nói: “Vương Văn Khiết nhất định là đang ở nơi nào đó nổi điên đúng không?”

“Đừng nói nữa, em trước tiên chuẩn bị để cho chị ấy thiên đao vạn quả thôi”. Lâm Tử Hàn thở dài một tiếng, tựa lưng vào ghế ngồi. Vốn dĩ vì năm vạn tệ tiền thưởng, bây giờ có rồi, còn chưa đủ bồi thường một cánh cửa kính.

Đỗ Vân Phi cười một tiếng: “Anh đã nói rồi, em đi nghe giải thi đấu đàn piano cũng không cần mặc thành như vậy”.

Lâm Tử Hàn ôm lấy đầu của mình, dùng sức lắc lắc, bực bội mà la hét: “Phiền chết rồi! Không được nhắc lại nữa!”

“Được, không nhắc tới”. Đỗ Vân Phi vỗ vỗ tay cô, vẫn cười như cũ. Chỉ trầm mặc nửa phút đồng hồ, một lần nữa mở miệng nói: “Anh lại không hiểu, em vì sao không dùng thân phận thật của bản thân đi chứ? Bây giờ nổi danh, còn có thể dựa vào việc này để kiếm tiền, không bao giờ phải làm việc tại Tiêu thị nữa”.

Lâm Tử Hàn tựa ở cửa sổ xe không trả lời anh, anh dĩ nhiên sẽ không hiểu. Cô làm sao có thể dùng thân phận thật của bản thân lên sân khấu? Bị mẹ cô nhìn thấy còn gì nữa chứ?

Cho dù mẹ không để ý tới cô, Tạ Vân Triết sao? Haizz! Xem ra cô chỉ có thể cả đời này đều vụng vụng trộm trộm như thế mất!

~~~~~~~~~~

Trong thư phòng một biệt thự bên sườn dốc, Tiêu Ký Phàm đang đứng bên gương lớn bên cửa sổ trầm mặc nhìn vết thương trên vai, vết thương đã không đau, nhưng mà có lẽ vĩnh viễn lưu lại vết sẹo không có khả năng biến mất.

Nhìn chằm chằm vết sẹo trong kính, mi tâm của anh nhíu chặt lại, nhớ tới người đơn thuần đến ngu xuẩn Lâm Tử Hàn kia, vết sẹo này có được là do cô ban tặng.

Trong lòng rõ ràng nên giận dữ, nghĩ đến người ở chung gần một tuần kia, khóe miệng lại không tự giác được mà hiện lên một chút ý cười.

Anh lắc đầu, mặc áo ngủ vào ngồi trước bàn làm việc chuẩn bị làm việc.

Đưa tay vào ngăn kéo lấy tài liệu thì ngón tay không cẩn thận chạm vào một khối lạnh lẽo gì đó, là nhẫn kim cương mà anh suýt nữa đã quên mất, nhẫn kim cương vẫn còn có vầng sáng chói lọi như thế, hai ngón tay nhón lấy, hình ảnh ba năm trước ở khách sạn lại một lần nữa nhảy vào trong đầu, người phụ nữ cả gan dám đem anh trở thành con vịt để sử dụng kia!

Đang lúc thất thần, cửa thư phòng đột nhiên bị người đẩy vào, ngay sau đó là thân ảnh đẹp mỹ lệ của Duẫn Ngọc Hân đi vào, cười tủm tỉm nói: “Ký Phàm, anh làm sao còn chưa ngủ?”

Tiêu Ký Phàm kinh sợ, còn chưa kịp thu hồi nhẫn kim cương trong tay, liền bị Duẫn Ngọc Hân chặn lại đoạt đi.

Duẫn Ngọc Hân kinh ngạc đánh giá nhẫn kim cương trong tay, hưng phấn đến nhào vào người Tiêu Ký Phàm, dâng cho anh đôi môi thơm sau đó thoải mái nói: “Ký Phàm, nhẫn kim cương này thật đẹp, cảm ơn anh!”

Tiêu Ký Phàm sửng sốt, tuyệt đối không ngờ cô ta sẽ đột nhiên xông tới, càng không nghĩ đến cô ta sẽ cho rằng nhẫn kim cương kia là mua cho mình.

“Ký Phàm, em rất yêu anh”. Duẫn Ngọc Hân cảm động mà ôm anh, ở bên tai anh nói.

“Ngọc Hân, đưa nhẫn cho anh”. Tiêu Ký Phàm nhàn nhạt mở miệng nói.

Duẫn Ngọc Hân cũng không đưa nhẫn cho anh, lùi ra từ trong ngực anh, đem nhẫn đeo vào ngón áp út, hưng phấn nói: “Ký Phàm, anh thật biết chọn, cư nhiên lại vừa vặn nha”.

41 bình luận to “[CVBT] – Chương 85: Nhẫn kim cương”

  1. mộng 13/02/2011 lúc 21:11 #

    temmmm

  2. mộng 13/02/2011 lúc 21:12 #

    thanks ss

  3. bebi 13/02/2011 lúc 21:12 #

    phong bi

    • bebi 13/02/2011 lúc 21:15 #

      nang luoi nhu the, ta …. nha nang do.

      • Yu Yu 13/02/2011 lúc 21:22 #

        hê hê, k sao, k sao, ta là chúa kiếm cớ, ta vin vào nhà ta hỏng, tu sửa… để lười, ta cảm ơn nàn k kịp nữa kìa

  4. Tiểu Vĩ Li Nhân 13/02/2011 lúc 21:14 #

    hjx.. suyt dk tem >.<
    vip ^^

  5. MXM 13/02/2011 lúc 21:15 #

    Bà DNH này trơ trẽn ớn thiệt

  6. that_la_nhat 13/02/2011 lúc 21:16 #

    nàng………
    hứ
    quay phắt đi
    sao nàng có thể kiếm cớ như thế cơ chứ
    ta bắt đền nàng
    hức hức
    *nước mắt lã chã*

    • Yu Yu 13/02/2011 lúc 21:24 #

      ơ kìa, ta sao nào, ta là chúa kiếm cớ nha, hức, tha cho ta đi mờ nnàng

  7. karacami 13/02/2011 lúc 21:21 #

    bó chiếu vs bà duẫn này
    Ss ak. Ss làm nốt đi mà. Tặng cho những người cô đơn như bọn em chứ

    • Yu Yu 13/02/2011 lúc 21:25 #

      ss cụng cô đơn, ai cho ss quà đi nè, ô ô
      chocolate của ss
      ô ô

  8. zl0v3y0u 13/02/2011 lúc 21:22 #

    Thankìu ^^

  9. Nguyen Ngoc Bao 13/02/2011 lúc 21:25 #

    Tuong giut duoc tem, nhung van cham chan. Thanks ban.

    • Yu Yu 13/02/2011 lúc 21:28 #

      keke, đợi ngày mai a~~~
      show quà nên… nàng tha hồ mà chơi tem

  10. Ly 13/02/2011 lúc 21:30 #

    Thanks ss.ss uj dug luoj.ss post dj de maj nh~ ng co don nhu pon e con co vjek de lam

  11. tatonvb 13/02/2011 lúc 21:32 #

    thanks

  12. sieuluoi91 13/02/2011 lúc 21:47 #

    hứ . con mụ kia trả nhẫn đây.
    thanks ss nhiều.

  13. ~^^~phjnphjn~^^~ 13/02/2011 lúc 21:55 #

    Thanks ss
    Ký Phàm ca phải cho ả họ Duẫn này sáng mắt ra chứ.

  14. ha 13/02/2011 lúc 22:10 #

    hay wa
    lai co chap moi nua roi

  15. ha 13/02/2011 lúc 22:15 #

    oa the mai dc may chap lan co ah
    suong the

  16. that_la_nhat 13/02/2011 lúc 22:17 #

    bà này mặt thật dày
    thiên hạ đệ nhất mặt dày

  17. rynario 13/02/2011 lúc 22:18 #

    tks ss

  18. mai ha 13/02/2011 lúc 22:25 #

    hehe
    da co chuong moi rui
    thanks tac gia nhieu

  19. eoo 13/02/2011 lúc 22:32 #

    Ak, ko thể chấp nhận được

  20. eoo 13/02/2011 lúc 22:34 #

    Mai ta cô đơn chỉ có nằm nhà đọc ngôn tình mà. Hic hic, hu hu

  21. Phong_linh 13/02/2011 lúc 22:49 #

    thanks

  22. karacami 13/02/2011 lúc 23:22 #

    ss ak ss ơi *ôm hôn* *sờ mó*
    Em yêu ss lắm lắm vì thế ss đừng kiếm cớ lười như thế……
    Mai ss xuống chỗ nhà e e tặng ss chocolate vàng 4 số 9 nha nha 8o

  23. anina 13/02/2011 lúc 23:36 #

    aaaaaaaaaaaaaaaaaaaa bi lua ma
    cao trao o dau ko thay !!!!!!!!!!!!!!!!! tua de lai con la “nhan kim cuong” !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

  24. sahitori 14/02/2011 lúc 00:04 #

    Trời ơi cái cô kia mặt dày @@

    Thanks nàng XOXO

  25. hoanganh 14/02/2011 lúc 02:21 #

    .1ngày haj chuơng.thế sao lại kêu là lươì đc

  26. kienrom 14/02/2011 lúc 10:35 #

    THANKS

  27. banhmikhet 14/02/2011 lúc 19:45 #

    thanks nàng nhiều

  28. Quỳnh Văn 14/02/2011 lúc 21:33 #

    Má ơi, cái con mụ DNHan k có bit nhục là j

  29. meo_keu_meo 14/02/2011 lúc 22:50 #

    đọc phần đầu ta tí nữa ngã ghế. Hôm qua ta quyết tâm ngủ muộn chờ chap này. Cuối cùng, bố mẹ kêu gào bắt đi ngủ sớm. Do quá “ngừa mắt” cành mấy ngày Tết “ôm máy quên cơm”. =>giờ này t cũng mới đọc dc huuuu

    Cơ mà cám ơn nàng. Bỗng dưng ta được là người nổi tiếng. Đọc xong chap này ai cũng biết đến ta.
    Kiểu này giống như: thông báo: “meo_keu_meo” đã trúng 1 vé lên mặt trăng. Lên đến nơi thì thông báo hết nhiên liệu. Rơi tự do cho nhanh vậy . Haizzz

    Chúc “chủ nhà” 14/2 vui vẻ nhé. (thông báo bây giờ là 22:50 2/14/2011)

  30. sun 15/02/2011 lúc 18:14 #

    TROI LAN DAU THAY NGUOI KO PIX NHUC NHU MA NAY!AX BO TAY LUN
    THANK SS NHIEU

  31. socxanh 21/07/2011 lúc 14:15 #

    Thanks

  32. soi89 03/08/2011 lúc 01:01 #

    Quả dửa bở bự :))
    Thanks bạn 😀

  33. fanhnguyen 20/10/2011 lúc 14:24 #

    óe,con mụ này chắc ăn nhiều dưa bở quá thì phải

  34. Khanh03 28/11/2011 lúc 08:30 #

    Thanks

Gửi phản hồi cho ~^^~phjnphjn~^^~ Hủy trả lời